CÔ GÁI MỞ ĐƯỜNGXuân GiaoĐi dưới trời khuya sao đêm lấp lánh, tiếng hát ai vang vọng cây rừng. Phải chăng em cô gái mở đường, không thấy mặt người chỉ nghe tiếng hát. Ơi những cô con gái đang ngày đêm mở đường hỏi em bao nhiêu tuổi mà sức em phi thường. Em đi lên rừng cây, xanh mở lối. Em đi lên núi núi ngã cuối đầu. Em đi bắt những nhịp cầu nối những con đường tổ quốc yêu thương. Cho xe thẳng tới chiến trường.
Cô gái miền quê ra đi cứu nước, mái tóc xanh xanh tuổi trăng tròn. Bàn tay em phá đá mở đường, gian khó phải lùi nhường em tiến bước. Em có nghe tiếng súng nơi tiền phương giục lòng. Miền Nam tha thiết gọi cả nước ta lên đường. Tiếng nói Bác Hồ trong tim ngời sáng. Như sao mai lấp lánh rọi núi rừng. Soi cho em đắp chặng đường, giữ nhưng đêm ngày mạch máu giao thông. Ôi con đường mới anh hùng.
Đêm đã về khuya sương rơi ướt áo, tiếng hát em vẫn vọng núi rừng. Mặc bom rơi pháo sáng mịt mùng, em vẫn mở đường để xe đi tới. Yêu biết bao cô gái đêm ngày vui mở đường. Rừng trăm hoa thắm nở, chẳng có hoa nào bằng. Em đi san rừng, em đi bạt núi. Em như con suối nước chảy không ngừng. Em đang bước tiếp chặng đường, theo những anh hùng tổ quốc yêu thương. Góp công cùng chiến thắng thù, góp công cùng tiền phương chiến thắng thù.
CHIỀU LÊN BẢN THƯỢNG
Lê Dinh
Gió cuốn theo chiều xuống qua bao đồi nương. Nắng úa trên ngàn lá khi ánh chiều buông. Tiếng hát cô mường vươn trên rừng chiều bao la, qua núi đồi khe lá. Tiếng hát ai buồn quá bên lưng đèo cao. Tiếng suối bên ngềnh đá dư âm về đâu. Nghe gợi bao niềm thương, yêu về miền cô liêu, bên bản xưa rừng chiều.
ĐK: Hò ơi, ta ca vang rừng sâu bên nhau, vai kề vai trong tay ly rượu ấm. Nhìn nhau đi anh cho niềm thương mong manh, lan rừng xanh bên thác uốn quanh. Rừng ơi, vang lên muôn lời ca xa xa trong màn sương âm u khi chiều xuống. Về đây hôm nao nghe đời thôi thương đau, mong ngày sau rừng xanh thắm màu.
Khói xám vương đồi núi lan trong chiều sương. Thấp thoáng trong làn khói, bóng ai dừng chân, thắm thiết câu mộng mơ. Ôi rừng đồi hoang xơ tôi vẫn còn ghi nhớ. Nhớ biết bao hình bóng không bao giờ không bao giờ phai. Nhớ tiếng khèn chiều ấy như ru lòng ai. Nhớ dáng ai ngồi đây, khi chiều nào quay tơ bên bản xưa đợi chờ (x2).
BÂNG KHUÂNG TRƯỜNG SALê Đức HùngTrường Sa ơi, mai tàu rời bến. Ta lại về phố thị thân thương. Vòng tay ấm bao chuyện buồn vui. Biển dẫu yên, lòng ta lay động. Rời xa nhau đêm về thành đô. Ngóng tin xa, con sóng hoàng hôn. Tuổi 20 chưa từng hò hẹn, trong đêm mơ vẫn gọi mẹ ơi.
Tôi muốn ôm ghì bãi san hô. Vang vọng về con sóng Bạch Đằng giang. Một màu xanh sinh tồn sóng tử, đẹp dịu dàng tiên nữ An Bang. Bao xương máu đắp hình hài tổ quốc, vang vọng về dòng máu Lạc Hồng xưa. Giữa đảo xa lá cờ bạc nắng gió, bỗng trong tôi mắt lệ dâng trào.
BAY QUA BIỂN ĐÔNG
Lê Việt KhánhNhững con gió ướt mặn, ngoài kia biển đen sóng vỗ. Những cơn mưa âm thầm ướt đôi bờ vai. Những chiến sĩ biên thùy, ngày đêm ghìm chắc tay súng. Son sắt một lòng, tình yêu đất nước thiêng liêng.
Nơi quê hương thanh bình, thành đô phồn hoa lấp lánh. Những mái ấm êm đềm, bữa cơm đầm ấm. Vẫn đôi mắt trông về, người con ở nơi biên giới. Gửi gắm một niềm tin yêu thiết tha bao la.
ĐK: Bay qua biển đông, mêng mông trùng khơi. Gửi miền biên cương xa xôi những ân tình. Biển xanh lấp lánh, hải âu tung cánh, Trường Sa nơi ấy có anh.
Bao nhiêu tình thương, bay qua đại dương. Gửi người chiến sĩ biên cương trái tim nồng cháy yêu thương. Cho dẫu sóng gió ngàn trùng phong ba cách xa.
Những góc phố yên bình, nụ hoa nở trong sương sớm. Những cháu bé đến trường, hát vang bài ca. Vẫn đôi mắt trông về, người anh ở nơi biên giới. Gửi gắm một niềm tin yêu thiết tha bao la.
Bao nhiêu tình thương, bay qua đại dương. Gửi người chiến sĩ biên cương trái tim nồng cháy yêu thương. Cho dẫu sóng gió ngàn trùng phong ba cách xa. Thanh niên Việt Nam không bao giờ quên, ngàn năm bao nhiêu anh lính nước non hào khí vinh quang. Cho mỗi tất đất, mẹ hiền quê hương dấu yêu, mãi luôn ngời sáng!
HOÀNG HÔN MÀU LÁ
Thanh Tùng
Anh như chim tìm bầy, bay theo ngọn gió xa. Theo chân anh từng ngày, cây xanh và lá hoa. Như say trong tình rừng, anh đi đắp xây lâm trường. Để mùa xuân theo bước chân, cùng anh khắp nẻo đường.
Đak-nông còn nhớ không, những tháng năm dài. Suối sâu và núi đồi, vội vã bước chân ai. Đak-nông còn nhớ không, bát ngát lâm trường. Áo xanh màu lá rừng, nhuộm hoàng hôn!
Em nghe trong lòng mình, bâng khuâng ngọn gió đêm. Sao anh không hẹn hò, cho em càng nhớ thêm. Anh đi trong chập chùng, đôi chân ngát hương hoa rừng. Để mùa xuân theo bước chân, cùng anh đến với rừng.
Ước mơ còn nhớ không, bát ngát lâm trường. Tiếng ca màu nắng hồng, gợi nỗi nhớ quê hương. Trái tim còn nhớ không, bát ngát lâm trường. Chiếc hôn màu lá non, chiều hoàng hôn!
KHÁT VỌNG
Phạm Minh TuấnHãy sống như đời sông, để biết yêu nguồn cội. Hãy sống như đời núi, vươn tới những tầm cao. Hãy sống như biển trào, như biển trào, để thấy bờ bến rộng. Hãy sống và ước vọng, để thấy đời mênh mông.
Và sao không là gió là mây, để thấy trời bao la. Và sao không là phù sa, dâng mỡ màu cho hoa. Sao không là bài ca, của tình yêu đôi lứa. Sao không là mặt trời, gieo hạt nắng vô tư.
Và sao không là bão, là giông, là ánh lửa đêm đông. Và sao không là hạt giống, xanh đất mẹ bao dung. Sao không là đàn chim, gọi bình minh thức giấc. Sao không là mặt trời, gieo hạt nắng vô tư.View more latest threads same category:
- Tờ bài hát số 15 ngày 29/05/2018
- Tờ bài hát số 14 ngày 24/04/2018
- Tờ bài hát số 13 ngày 10/04/2018
- Tờ bài hát số 12 ngày 03/04/2018
- Tờ bài hát số 11 ngày 27/03/2018
- Tờ bài hát số 10 ngày 13/03/2018
- Tờ bài hát số 9 ngày 30/01/2018
- Tờ bài hát số 8 ngày 16/01/2018
- Tờ bài hát số 8 ngày 16/01/2018
- Tờ bài hát số 7 ngày 09/01/2017