Những ngày nhập học đầu tiên rồi cũng qua...
Những khuôn mặt mới lại bắt đầu một chặng đường mới...
Và tình cờ.. Nó sẽ bắt gặp được Đội ở một nơi mà lần đầu tiên nó đã đặt chân tới...
Cái bản tính tò mò và sự cuốn hút ở Đội giữ chân nó thêm ngày nữa...
Ngày tiếp theo đó, nó nhận được một tờ giấy photo cỡ lớn ( Thực ra thấy nó to lắm, chưa đc cầm tờ nào to hơn thế!! lạ lẫm!!) Trông như một tờ báo nhưng ở đó lại ghi là "Bản tin CTXH - Trường Đại Học Kinh Tế TP.Hồ Chí Minh"...
À....
Thật là nhiều cảm xúc, những tâm sự... và những thông báo... Có lẽ đó là khởi đầu cho chặng đường với ĐỘi...
(Thời gian trôi!)
Và thành một thói quen... Mỗi lần nhận Bản tin nó đọc đi đọc lại các bài... Rồi lại ngồi ngẫm nghĩ... Rồi lại đọc... Và rồi nó nhận ra một cái gì đó thân quen trong các bài viết... Có nó ở trong đó, trong những dòng cảm xúc, những dòng tâm sư hay trong cả phóng sự! Nó vui. Tự nhiên cảm thấy hãnh diện.. (Cũng chả biết tại sao nữa ++!)
Mà cũng không biết có ai như nó không... Buồn lại lại lôi Bản tin ra đọc... Rồi lại ngẫm nghĩ... Rồi lại đọc... Và rồi nó lại nhận ra một cái gì đó quen quen trong các bài viết... Có anh chị và các bạn nữa. Nó biết rõ là ai vì nó đã nói chuyện vơi người đó rồi! Lại vui! Rồi lại suy nghĩ tiếp!
(thời gian trôi tiếp!)
1 năm rồi..
Cái cảm giác đầu nó vẫn như thế... nhưng dành cho những con người mới khác!
Cái tình cờ đưa nó tới với 1 công việc! (Nghĩ lại thấy có duyên thì đúng hơn!)
Nó là một trong những người làm nên tờ Bản tin mà nó vẫn hay đọc!
Cười rồi công việc cho nó biết được để tạo nên một tờ bản tin không dễ. Không phải ai cũng có thể viết bài, cũng có thể làm trang trí. Và tình cảm cho cái công việc thầm lặng của nó nhiều lên!
Làm rồi mới biết mình nhận lại được những gì!
VUI khi mà thấy mọi người cười khi đọc bản tin, khi thấy ánh mắt chăm chú đọc từng bài một hay chỉ là cất bản tin đó một cách cẩn thận!.!
BUỒN khi mà thấy một tờ bản tin bị ai đó vô tình bỏ quên, khi thấy tờ bản tin nhăn nheo trong lúc đùa giỡn... Cũng đã nhắc nhở, cũng hy vọng sẽ khác
Nhưng cái nó nhận ra đó là sự quan tâm dành cho bản tin chưa thật nhiều! Phải chăng những lối viết, những cảm xúc đó khiến người đọc chưa thích thú, hoặc cảm thấy không dành cho mình nên cũng không để ý?
Lúc này ngay cả những người làm ra Bản tin phải xem xét lại... Những lúc thiếu tập trung trong công việc, tổng hợp bài viết gửi trễ, hay những ý tưởng mới chưa có...!
Nhưng chắc chắn một điều nếu thực sự người đọc không có một sự chia sẻ cho người viết thì chắc hẳn tờ Bản tin cho dù có hay cũng không có thể thành công được!
Cũng một quãng thời gian nhìn lại, và những thế hệ sau sẽ tiếp nối rồi cũng sẽ cảm nhận được nhiều hơn, sẽ phát triển hơn nữa!
"Cảm xúc nếu chia sẻ được sẽ trở thành cảm xúc và nó sẽ lớn hơn rất nhiều lần nữa!!! Tình cảm con người dành cho nhau cũng vậy..."View more latest threads same category:
- Sexy photo galleries, daily updated...
- My new hot project
- Bật mí về các bệnh thường gặp hiện nay
- Đội, tôi và chuyến công tác đầu tiên
- Những điều phải trải qua khi học quân sự
- Tuổi trẻ mà..!!
- [Cảm xúc] Nhỏ to tâm sự cùng Đội CTXH
- Chuyến tập huấn đầu tiên
- [sưu tầm] - Tôi cũng có một tuổi trẻ, nhưng...
- Chị đang cố gắng, em cũng vậy, nhé!