(sưu tầm)
Võ Lâm Ngũ Bá là danh hiệu để chỉ năm ông trùm trong tiểu thuyết Kim Dung, xuyên suốt từ bộ Anh hùng xạ điêu cho đến Thần Điêu hiệp lữ, có cả bộ Võ lâm ngũ bá nhưng là hàng fake nên không tính.
Năm ông này chia ra cai quản năm phương trời, mỗi người có địa bàn làm ăn riêng, không ai chạm tới ai, kiểu như Ngũ đại gia đình mafia của New York.
1. Vương Trùng Dương
Trùm to nhất, chuyên bán thuốc luyện đan, thông tục bây giờ gọi là thuốc lắc, có thể khiến con người ta lên tiên. Ông này do kinh doanh mặt hàng siêu lợi nhuận này nên thế lực to nhất, dưới tay có bảy ông đệ, tự xưng là Toàn chân thất tử, lập thành Toàn chân giáo, tức giáo phái toàn là chân.
Mã Ngọc : đại đệ tử, chuyên lo việc luyện đan cất thuốc, sản xuất hàng trắng và thuốc kích thích, tự xưng là Đan Dương Tử.
Khưu Xứ Cơ : nhân vật máu chiến nhất của phái Toàn chân, chuyên dùng để chém giết, dằn mặt các băng đảng khác. Ông này tính tình ưa thích du lịch, cá độ, suốt ngày chạy lăng quăng khắp nơi, lấy đồ trong túi dễ như chém đầu đại quan, từng qua Mông Cổ nhậu với Thành Cát Tư Hãn, tên nằm đầu bảng cần theo dõi của cảnh sát.
Ngọc Dương Tử Vương Xứ Nhất
Trường Sinh Tử Lưu Xứ Huyền
Trường Chân Tử Đàm Xứ Đoan
Quảng Ninh Tử Hách Đại Thông
Thanh Tĩnh tản nhân Tôn Bất Nhị
Năm ông đệ sau không có gì đặc biệt, chuyên dùng đánh hội đồng, huấn luyện ong ve, lâu lâu chui ra hòn non bộ phía sau núi bế quan, thực ra là mở sòng bạc chui. Đặc biệt trong bảy người có một nữ chiến binh là Tôn Bất Nhị, tính tình hung dữ kỳ quái, ai ai cũng khiếp hãi, sau này bị Dương Quá và Tiểu Long Nữ dằn mặt cho một trận te tua.
Toàn Chân giáo xuất thân là dân buôn hàng trắng, tự coi mình là băng đảng lớn nhất thiên hạ, hễ gặp việc gì không vừa mắt là xúm vào giải quyết bằng vũ lực, chính vì thế dân trong vùng tuy rất ghét nhưng không ai dám nói gì. Có điều tuy hống hách khó ưa nhưng thế lực Toàn chân giáo cực lớn, lại có trận thế trấn sơn là Thiên Cang Bắc Đẩu trận, ông trùm Vương Trùng Dương võ nghệ cao cường, bắn súng hai tay như một, giang hồ ít ai dám dây vào. Điểm này rất giống một băng đảng to béo khác là Thiếu Lâm.
Trận pháp Thiên Cang Bắc Đầu bí quyết ở chổ bảy ông đệ ngửa mặt lên trời, mỗi ông chọn lấy một vì sao đep nhất, mạo nhận là mình, sau đó xoay vòng vòng như bông vụ xung quanh đối thủ, chu mỏ há miệng, lè lưỡi phun nước bọt, cuối cùng đối thủ hoa mắt ngã lăn ra mà chết. Trận này sau phát triển thành trận cực to, mấy trăm người cùng xoay, hoành tráng lăng lệ, rất thích hợp cho lễ tiệc cung đình, nhưng do toàn là đàn ông xoay nên không được ưa chuộng lắm.
Vương Trùng Dương võ công đệ nhất thiên hạ, có điều như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chết sớm nhất trong Ngũ Bá. Lúc còn sống, ông đã nuốt một món hàng cực lớn là Cửu Âm chân kinh, khiến cho tứ bá còn lại căm giận ganh ghét vô cùng. Vương Trùng Dương cũng là nhân vật hổ báo nhất trong ngũ bá, dám một mình tập hợp quân đội chiến với chính quyền, chỉ tội bị đánh thua liểng xiểng, bỏ chạy về núi Chung Nam trốn mất.
Về núi chưa yên ổn bao lâu, xuất hiện một đại mỹ nhân là Lâm Triều Anh tới đòi yêu. Họ Vương đang hồi buôn bán phát đạt, tất nhiên không thích chia chác cổ phần bèn từ chối quyết liệt. Ai ngờ Lâm mỹ nhân cũng giang hồ có tiếng, ngang nhiên bày kế cướp mất kho bãi Hoạt Tử nhân mộ dưới chân núi Chung Nam, chẹn đường buôn bán của Toàn Chân phái, đặt thêm một dàn ong ve thủ hàng nóng, hễ thấy đệ tử Toàn Chân là xông vào bề hội đồng.
Vương Trùng Dương tuy tức trào máu nhưng do phải chia lực ra chiến với tứ bá nên không rảnh lo tới Lâm Triều Anh, sau này lăn chết vì quá lao lực, bỏ lại giấc mộng nhất thống giới buôn hàng trắng. Tuy chết sớm, nhưng đã kịp thời chọt cho Âu Dương Phong một nhát trọng thương rồi mới chịu lăn ra tắt thở.
Kể từ đó Toàn Chân thất tử mất sự đỡ đầu của ông trùm, bắt đầu bị đánh te tua. Sau này ở thôn Ngưu gia bị Hoàng Dược Sư và Âu Dương Phong, hai người trong tứ bá phá tan Thiên Cang Bắc đẩu trận, đánh chết mất Đàm Xứ Đoan. Toàn Chân phái về sau phát triển Thiên Cang Bắc Đẩu trận thành Đại trận pháp, định dùng trận này lấy lại danh tiếng, không ngờ Trường Giang sóng sau xô sóng trước, trận pháp này cũng chẳng ăn nhằm vào đâu, Hoạt Tử nhân mộ cũng không cách gì lấy lại được, Toàn Chân giáo dần dần suy vi thành phường xóm băng đảng, không đáng nhắc tới trên giang hồ. Toàn chân thất tử cố vớt vát lại bằng cách ra sau núi mở sòng bài, không ngờ bị một đám ngoại nhân ganh ăn tức ở tới phá tan nát, tên nào cũng võ công cao cường, hung hăng bá đạo, thất tử không có cách nào, chỉ đành đứng nuốt nước bọt suông lầm bầm chửi thầm.
Nhắc tới Toàn Chân giáo không thể bỏ qua sư đệ của Vương Trùng Dương là Châu Bá Thông, biệt hiệu Lão ngoan đồng. Châu Bá Thông võ công cao thâm không kém gì Vương Trùng Dương, chỉ là tính tình ham chơi, không hề lo tới việc trùng hưng băng đảng, suốt ngày chỉ bắt bướm hái hoa, tằng tịu vương phi, hít đất chống đẩy. Sau nghiên cứu phát triển được một loại tiên dược, uống vào có thể (tưởng tượng rằng) trẻ mãi không già, kiếm lời vô số, kua lại người tình cũ, mua một khoảnh đất thật to vùng ngoại ô, xây thành khu nhà nghỉ mát, xung quanh trồng đầy hoa anh túc, sống một cuộc đời vui vẻ vô ưu, bỏ mặc đám đệ tử lổ mũi trâu tự sinh tự diệt.
Vương Trùng Dương rất giống một nhân vật khác của Kim Dung là Độc Cô Cầu Bại, chỉ hiện diện qua lời kể của những người khác. Võ công cao thâm khôn lường, nhưng chưa ai thật sự tận mắt chứng kiến. Tuy ông võ công cao, nhưng lại huấn luyện một đám đệ không ra gì, đám đệ này lại huấn luyện một đám ong ve không ra gì gấp ba lần, huỷ diệt cả một băng đảng danh tiếng trong võ lâm.
2. Đông Tà Hoàng Dược Sư
Tính tình cô ngạo quái dị, độc lai độc vãng, lúc nào cũng xách theo cây gỗ sơn xanh dùi thủng mấy lỗ, gọi thác đi là ngọc tiêu. Đông Tà Hoàng Dược Sư, một nhân vật kiêu ngạo nhất của ngũ bá. Chữ Dược trong tên ông chính là để chỉ quá khứ lang băm bán thuốc chuột, bẫy chuột ngày xưa.
Lợi dụng cơn sốt bất động sản, Hoàng Dược Sư từ cò lên đời thành chủ đất, lừa dân nhập cư được một khoản tiền to, sau trốn ra đảo để tránh pháp luật truy cứu, chuyển ngành thành bán đào giống, đào thế và đào giả. Đảo của ông ở được gọi là Đào hoa đảo, ông được gọi trứớc mặt là Đào Hoa đảo chủ, gọi xách mé sau lưng là Đông Tà. Do quá khứ chế tạo bẫy chuột của mình nên rất rành trong các loại bẫy, tự biến đảo của mình thành một cái bẫy chuột thật to, trong đó ông là con chuột to nhất, Châu Bá Thông là con chuột to nhì.
Hoàng Dược Sư cực kỳ thông minh, khi còn nhỏ đã đạt giải học sinh giỏi toán cấp quốc gia, được tuyển thẳng vào đại học. Nhưng cũng như những thiên tài khác, ông tính tình quái dị, lúc nóng lúc lạnh, tuy thông minh nhưng lúc máu lên là chiến liền, bất kể đối phương là ai, từ đó mới có hiệu là Tà. Ông khoái cái biệt hiệu dở hơi này tới mức sau này bắt mọi người gọi cô cháu khốn khổ của mình là Tiểu Đông Tà, tuy sau này phải cam bái hạ phong trước một tà thần khác là Dương Qua nhưng mọi người thương tình già cả không nỡ tước danh hiệu.
Cũng giống như Vương Trùng Dương, Hoàng Dược Sư có một lô một lốc đệ chuyên trồng đào, lấy chữ Phong là chủ : Khúc Linh Phong, Lục Thừa Phong, Trần Huyền Phong, Mai Siêu Phong, Vũ Thiên Phong và Phùng Mạc Phong, sau này nhận thêm hai nữ đệ trẻ tuổi là Trình Anh và Ngốc cô cô.
Sáu đệ tử đầu tiên của Đông Tà đều có số phận cực kỳ xui xẻo, tên vận vào chữ Phong thì bốn người bị đánh gãy chân, hai đệ tử máu chiến nhất là Trần Huyền Phong và Mai Siêu Phong tự xưng là Hắc Phong song sát, sau cũng tạch dưới đao của Quách Tĩnh và chưởng của Âu Dương Phong.
Có điều đệ của Đông tà cá tính hơn hẳn đệ của Vương Trùng Dương, gặp chuyện là vác hàng nóng bập liền, chưa ngán bất kỳ ai, thậm chí cả gan vào quốc khố chôm đồ, bị biệt đội Swat pằng pằng bắn chết.
Hoàng Dược Sư tính tình quái dị tới mức đánh gãy chân đệ rồi đuổi đi, sau đó chứng kiến cái chết thảm của từng người lại mủi lòng nhận lại, tranh giành quyết liệt Cửu Âm chân kinh đến nổi bà vợ xinh xắn lao lực lăn ra chết rồi lại định huỷ vì ...nhớ vợ quá. Tự xưng là bỏ qua lễ giáo ở đời nhưng lại tính ép hôn con gái, cũng may rể của ông quá gấu nên không làm gì được.
Võ công tuy kém hơn Vương Trùng Dương nhưng lại đẹp mắt hơn, được ưa chuộng trong các buổi lễ hội hơn. Về sau lại ôm mộng làm ca sĩ, cũng có hai bài hit lọt vào Làn Sóng Xanh là khúc Bích Hải triều sinh với bài Ai từ của tác giả Tào Tử Kiến. Từng đứng giữa biển hát liền hai bài, khiến hàng vạn khán giả lăn ra ngất vì xúc động, có biết đâu chỉ là lip sync. Sau bị báo chí phanh phui nên không thấy hát hò gì nữa cả ngoại trừ một buổi hoà nhạc tổ chức chung với Âu Dương Phong và Hồng Thất Công.
Đông Tà Hoàng Dược Sư là một nhân vật được xây dựng theo phong cách i am so cool kiểu Hàn Quốc, chỉ làm theo ý mình, ai lầu bầu là vác hàng chém dằn mặt. Có điều ý của ông lâu lâu hơi hâm hấp nên gây cho giang hồ nhiều điều khốn khổ. Một số nạn nhân của ông là Giang Nam thất quái cùng với bảy đệ mũi trâu của Vương Trùng Dương. Tính tình lại màu mè bóng bẩy nên đặt tên rất kêu kêu như : Lạc Anh thần kiếm chưởng, Đàn chỉ thần thông, Bích Hải triều sinh khúc...
Hoàng Dược Sư ứng vào chữ Tà, nhưng thật ra chỉ lẩn quẩn trong cái bẫy chuột của chính mình, trong toàn bộ ngũ bá ông lại là kẻ thất bại nhất, hoàn toàn không có định hướng trong cuộc sống, chê bai nhân loại đau khổ nhưng lại không nhận ra chính mình lại đau khổ hơn gấp bội, coi khinh lễ giáo thế tục nhưng lại không cách gì thoát ra khỏi vòng thế tục đó, suốt đời chỉ đi tìm một bóng đào hoa ảo ảnh.
To be continued.....