THƯ VIỆN ẢNH ĐỘI CÔNG TÁC XÃ HỘI
365 BÀI HÁT NGỌN LỬA TRÁI TIM
Love Telling Nhật Huyền nhắn với ĐỘI CTXH: Chúc mừng sinh nhật lần thứ 30 của Đội! <3 VR.shvn nhắn với All: Đội Công tác xã hội trường ĐH Kinh tế Tp.HCM VR.shvn nhắn với All: Đội Công tác xã hội trường ĐH Kinh tế Tp.HCM VR.shvn nhắn với ...: ... Trần Vy nhắn với anh Ninh Tiến Đạt: Boss chayooooo!!! Xuyến Nguyễn nhắn với ĐỘI CTXH: HAPPY NEW YEAR 2017 Xuyến Nguyễn nhắn với mọi người: Đời loài người này rất vội Em ơi cứ sống sao cho mình thấy vui Sống như ta chưa từng được sống Cầm bàn tay ta đi qua đêm dài is2CTXH nhắn với mọi người: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Đừng để tuổi trẻ mình trôi qua một cách nhạt nhẽo, b Xuyến Nguyễn nhắn với ...: Nếu là con chim, chiếc lá Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh Lẽ nào vay mà không trả Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình Xuyến Nguyễn nhắn với mọi người: CHÚC MỌI NGƯỜI CÓ MỘT KỲ THI TỐT ĐẸP VÀ MỘT CHUYẾN ĐI MHX THẬT Ý NGHĨA Quang Duy nhắn với mọi người: Sức trẻ Kinh tế đang đến rất gần rồi, cùng cố gắng để có một ngày Hội trại thật vui và thành công nhé! Xuyến Nguyễn nhắn với K40 - K41: chúc các bạn một kỳ nghĩ dưỡng thật vui vẻ.

+ Trả lời Chủ đề
Kết quả 1 đến 4 của 4

Chủ đề: Đợi anh về...

  1. #1
    Họ tên
    Lin Qing Xia
    Ngày tham gia
    Mar 2009
    Đang ở
    ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên...
    Bài viết
    179
    Thanks
    103
    Thanked 163 Times in 76 Posts

    Mặc định Thơ Tố Hữu

    Đợi anh về
    Đợi anh về (Жди меня - tiếng Nga) do nhà thơ Konstantin Simonov viết, là một trong những bài thơ nổi tiếng của Nga trong giai đoạn chiến tranh thế giới thứ hai. Bài thơ được sáng tác vào năm 1941 sau khi anh tạm biệt người vợ Valentina Serova để lên đường thực hiện nghĩa vụ chiến đấu nơi tiền tuyến.
    Đây là bản dịch của nhà thơ Tố Hữu:
    Em ơi đợi anh về
    Đợi anh hoài em nhé
    Mưa có rơi dầm dề
    Ngày có buồn lê thê
    Em ơi em cứ đợi.

    Dù tuyết rơi gió thổi
    Dù nắng cháy em ơi
    Bạn cũ có quên rồi
    Đợi anh về em nhé!

    Tin anh dù vắng vẻ
    Lòng ai dù tái tê
    Chẳng mong chi ngày về
    Thì em ơi cứ đợi!

    Em ơi em cứ đợi
    Dù ai thương nhớ ai
    Chẳng mong có ngày mai
    Dù mẹ già con dại
    Hết mong anh trở lại
    Dù bạn viếng hồn anh
    Yên nghỉ nấm mồ xanh
    Nâng chén tình dốc cạn
    Thì em ơi mặc bạn
    Đợi anh hoài em nghe
    Tin rằng anh sắp về!
    Đợi anh anh lại về.
    Trông chết cười ngạo nghễ.

    Ai ngày xưa rơi lệ
    Hẳn cho sự tình cờ
    Nào có biết bao giờ
    Bởi vì em ước vọng
    Bời vì em trông ngóng
    Tan giặc bước đường quê
    Anh của em lại về.

    Vì sao anh chẳng chết?
    Nào bao giờ ai biết
    Có gì đâu em ơi
    Chỉ vì không ai người.
    Biết như em chờ đợi.

    View more latest threads same category:

    Last edited by HatomiRika; 13-11-2009 at 02:03 AM. Lý do: đổi chủ đề
    "Cứ cho đi mà chẳng cần nhất thiết được nhận lại.
    Cứ hy vọng đi mặc dù có thể sẽ phải thất vọng."
    Chẳng phải "có một việc để làm - có một điều để hi vọng - có một người để chờ đợi" đã là hạnh phúc rồi đó sao.
    [SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH]

  2. #2
    Họ tên
    Lin Qing Xia
    Ngày tham gia
    Mar 2009
    Đang ở
    ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên...
    Bài viết
    179
    Thanks
    103
    Thanked 163 Times in 76 Posts

    Mặc định

    Bác ơi

    Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
    Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa...
    Chiều nay con chạy về thǎm Bác
    Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!

    Con lại lần theo lối sỏi quen
    Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
    Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
    Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!

    Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!
    Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời
    Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
    Rước Bác vào thǎm, thấy Bác cười!

    Trái bưởi kia vàng ngọt với ai
    Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!
    Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm
    Quanh mặt hồ in mây trắng bay...

    Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi
    Nǎm canh bớt nặng nỗi thương đời
    Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
    Ôm cả non sông, mọi kiếp người.

    Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau
    Nỗi đau dân nước, nỗi nǎm châu
    Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ
    Cho hôm nay và cho mai sau...

    Bác sống như trời đất của ta
    Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa
    Tự do cho mỗi đời nô lệ
    Sữa để em thơ, lụa tặng già

    Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà
    Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha
    Bác nghe từng bước trên tiền tuyến
    Lắng mỗi tin mừng tiếng súng xa.
    Bác vui như ánh buổi bình minh
    Vui mỗi mầm non, trái chín cành
    Vui tiếng ca chung hòa bốn biển
    Nâng niu tất cả chỉ quên mình.

    Bác để tình thương cho chúng con
    Một đời thanh bạch, chẳng vàng son
    Mong manh áo vải hồn muôn trượng
    Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.

    Ôi Bác Hồ ơi, những xế chiều
    Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu?
    Ra đi, Bác dặn: "Còn non nước..."
    Nghĩa nặng, lòng không dám khóc nhiều

    Bác đã lên đường theo tổ tiên
    Mác - Lênin, thế giới Người hiền
    A'nh hào quang đỏ thêm sông núi
    Dắt chúng con cùng nhau tiến lên!

    Nhớ đôi dép cũ nặng công ơn
    Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn
    Xin nguyện cùng Người vươn tới trời xa
    Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn.
    "Cứ cho đi mà chẳng cần nhất thiết được nhận lại.
    Cứ hy vọng đi mặc dù có thể sẽ phải thất vọng."
    Chẳng phải "có một việc để làm - có một điều để hi vọng - có một người để chờ đợi" đã là hạnh phúc rồi đó sao.
    [SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH]

  3. #3
    Họ tên
    Lin Qing Xia
    Ngày tham gia
    Mar 2009
    Đang ở
    ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên...
    Bài viết
    179
    Thanks
    103
    Thanked 163 Times in 76 Posts

    Mặc định

    DẬY MÀ ĐI
    Dậy mà đi! Dậy mà đi!
    Đừng tiếc nữa, can chi mà tiếc mãi ?
    Ai chiến thắng mà không hề chiến bại
    Ai nên khôn mà chẳng dại đôi lần ?
    Huống đường đi còn lắm bước gian truân
    Đây chưa phải trận sau cùng chiến đấu!
    Thì đứng dậy, xoa tay và tự bảo:
    Chỉ còn đây sức lực hãy còn đây!
    Lòng không nghèo tin tưởng ở tương lai
    Chân có ngã thì đứng lên, lại bước.
    Thua ván này, ta đem bầy ván khác,
    Có can chi, miễn được cuộc sau cùng
    Dậy mà đi, hy vọng sẽ thành công
    Rút kinh nghiệm ở bao lần thất bại:
    Một lần ngã là một lần bớt dại
    Để thêm khôn một chút nữa trong người.
    Dậy mà đi, hỡi bạn dân nghèo ơi!

    Tháng 5/1941
    "Cứ cho đi mà chẳng cần nhất thiết được nhận lại.
    Cứ hy vọng đi mặc dù có thể sẽ phải thất vọng."
    Chẳng phải "có một việc để làm - có một điều để hi vọng - có một người để chờ đợi" đã là hạnh phúc rồi đó sao.
    [SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH]

  4. #4
    Họ tên
    Lin Qing Xia
    Ngày tham gia
    Mar 2009
    Đang ở
    ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên...
    Bài viết
    179
    Thanks
    103
    Thanked 163 Times in 76 Posts

    Mặc định

    ( Bài thơ này trong tập thơ có tên chung là “ THEO CHÂN BÁC” của Tố Hữu )

    Anh dắt em vào cõi Bác xưa
    Đường xoài hoa trắng nắng đu đưa
    Có hồ nước lặng sôi tăm cá
    Có bưởi cam thơm, mát bóng dừa.

    Có rào râm bụt đỏ hoa quê
    Như cổng nhà xưa Bác trở về
    Có bốn mùa rau tươi tốt lá
    Như những ngày cháo bẹ măng tre ...

    Nhà gác đơn sơ, một góc vườn
    Gỗ thường mộc mạc, chẳng mùi sơn
    Giường mây chiếu cói, đơn chăn gối
    Tủ nhỏ, vừa treo mấy áo sờn.

    Máy chữ thôi reo, nhớ ngón đàn
    Thong dong chiếc gậy gác bên bàn
    Còn đôi dép cũ, mòn quai gót
    Bác vẫn thường đi giữa thế gian ...

    Bụt mọc dầm chân đứng đợi ai
    Quanh hồ thấp thoáng bóng hôm mai
    Ngọn đèn kia thức bên ai đó
    Mà dạ hương còn phảng phất bay !

    Ô vẫn còn đây, của các em
    Chồng thư mới mở, Bác đang xem
    Chắc Người thương lắm lòng con trẻ
    Nên để bâng khuâng gió động rèm ...

    Con cá rô ơi, chớ có buồn
    Chiều chiều Bác vẫn gọi rô luôn
    Dừa ơi, cứ nở hoa đơm trái
    Bác vẫn chăm tay tưới ướt bồn.

    Ôi lòng Bác vậy, cứ thương ta
    Thương cuộc đời chung, thương cỏ hoa
    Chỉ biết quên mình, cho hết thảy
    Như dòng sông chảy, nặng phù sa.

    Như đỉnh non cao tự giấu hình
    Trong rừng xanh lá, ghét hư vinh
    Bác mong con cháu mau khôn lớn
    Nối gót ông cha, bước kịp mình.


    Ta vào thăm Bác, gặp Lê-nin
    Trán rộng yêu thương, dõi mắt nhìn
    Người đến cùng ta, ngồi với Bác
    Như hình với bóng, một anh linh.
    "Cứ cho đi mà chẳng cần nhất thiết được nhận lại.
    Cứ hy vọng đi mặc dù có thể sẽ phải thất vọng."
    Chẳng phải "có một việc để làm - có một điều để hi vọng - có một người để chờ đợi" đã là hạnh phúc rồi đó sao.
    [SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH]

+ Trả lời Chủ đề

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình