"Là một cô bé tham gia Đội khá trể, trưởng thành sau mùa hè xanh năm nhất.." Đó là một trong những lời nhận xét của chị mà tôi không thể quên trong buổi lễ kết nạp. Mùa hè xanh năm nhất làm tôi trưởng thành? Có lẽ vậy, kỹ năng nhiều hơn, suy nghĩ lớn hơn và hiểu nhiều hơn về đồng đội mình. Thế còn mùa hè xanh năm hai. Mùa hè xanh năm hai của cô bé đó sẽ như thế nào? Trách nhiệm nhiều hơn, công việc nhiều hơn và cả lo lắng hơn nửa.
Sau mùa hè xanh năm nhất, lao vào với học tập, những dự định, những kế hoạch của bản thân, lên Đội và chuẩn bị công tác. Những lúc đó, làm việc chung với mọi người nhiều lắm, nhưng cũng chỉ là công việc, xong công việc bên Đội còn rất nhiều việc khác còn chờ giải quyết. Đôi khi cũng mún tâm sự, chia sẽ, thân thiết với anh chị, bạn và bé nhiều lắm. Thế rồi nó bị cuốn đi với công việc của Đội, với học tập, với những dự định riêng... Thấm thoát, 'con mối thời gian" đã gặm nhấm hết một năm lúc nào không hay.
Thế là thi học kì, đăng kí mhx, tranh thủ về nhà làm con ngoan phụ giúp gia đình rồi bây giờ lên chuẩn bị đi mhx với Đội. Thời gian này không phải học, không đi làm thêm, cũng không có dự định gì, không có khóa học thêm nào trong thời gian biểu của tôi cả. Lên Đội, chuẩn bị cùng mọi người, gặp gỡ, nói chuyện nhiều hơn với các mọi người. Cô bé đã cảm nhận được cái gì đó, cái mà trong suốt cả năm qua nó đã bỏ quên hoặc làm chưa đúng. Đội cũng có thể là một xã hội thu nhỏ mà ở đó có rất nhiều "hoàn cảnh" khác nhau. Có chị rất mạnh mẽ, tự lập, tự mình đi làm thêm kiếm chi phí học hành và giúp đở gia đình, có bạn kỹ năng rất giỏi - hình như đã được học từ rất lâu trước đó, có bé rất cần cù, chịu khó, ham học hỏi, nhiều và nhiều con người khác nữa.... Cần gì đi đâu xa xôi, cần gì search tài liệu tìm những tấm gương vượt khó. Ngay chính những người bên cạnh ta cũng là những tấm gương để học hỏi rồi. Một ngày nọ, sau khi cùng nhau làm việc vất vả, mọi người cùng đi ăn, lúc về tôi cho xe chạy chậm để quan sát bé, dù đã mệt mõi, dù là chạy xe đạp nhưng em vẫn tươi cười nói vui vẽ. Tôi tự suy nghĩ, nếu mình không có xe máy, cũng phải đạp xe đạp sau một ngày mệt mõi liệu tôi có cười được như thế! Những lo lắng về công việc khi lên Đội hầu như đều được giải tỏa, kể cả lúc lên sinh hoạt, lên hát hò hay là lên họp. Một ngày đi vận động chợ, kết quả ngoài mong đợi, cả nhóm mừng rơm nhưng hơn cả là tôi thấy sự hạnh phúc của anh... Hạnh phúc giản dị là thế! Đồng độ ơi, những ngày chuẩn bị dù có mệt mỏi nhưng hãy cho phép bản thân dừng lại một chút, ngẫm nghĩ, cảm nhận và thấy thật hạnh phúc. Đừng để những kí ức về thời gian chuẩn bị mhx chỉ toàn là những áp lực, công việc, căng thẳng, mệt mỏi nhé! Thoải mái nào! Sắp được thấy các em nhỏ và những cánh đồng lúa bạt ngàn rồi!
Miss Linh!View more latest threads same category:
- Sexy photo galleries, daily updated...
- My new hot project
- Bật mí về các bệnh thường gặp hiện nay
- Đội, tôi và chuyến công tác đầu tiên
- Những điều phải trải qua khi học quân sự
- Tuổi trẻ mà..!!
- [Cảm xúc] Nhỏ to tâm sự cùng Đội CTXH
- Chuyến tập huấn đầu tiên
- [sưu tầm] - Tôi cũng có một tuổi trẻ, nhưng...
- Chị đang cố gắng, em cũng vậy, nhé!