Buổi sớm tinh mơ nơi miền quê, Ngày 11 tháng 6 năm 2013
Gửi các anh bạn của tôi!
Trước tiên cho tôi gọi các tất cả các bạn là “anh bạn” nha? Đã là ngày thứ bao nhiêu tôi về quê rồi? Chắc được một tuần rồi. Hôm nay, vẫn như mọi ngày tôi thức dậy từ chiếc giường nhỏ của tôi, bước ra sau hè, thời tiết lúc sáng sớm thật trong lành, mọi vật thật bình yên,làm tôi cũng dễ dàng trầm mình trong khí trời mát mẻ như vậy. Tôi lặng yên đứng nhìn đăm chiêu không một điểm nhất định, được một hồi lâu tôi bị đánh thức bởi một đàn trâu to khỏe đi ngang qua và phía sau là chú mục đồng đang khua một nhánh cây rất điêu luyện. Tâm trạng của tôi đang rất bình yên nhưng không hiểu sao ngay lúc này đây tôi bỗng nhớ tới khung cảnh tấp nập ở thành phố, nhớ căn phòng hẹp ở TP, nhớ các em của tôi, các bạn của tôi và nhớ tới một việc mà tôi muốn làm từ lâu nhưng vẫn còn dở dang… Không hiểu sao tôi lại nhớ tới các anh bạn của tôi đầu tiên? Chắc là vì tôi và bạn luôn bên nhau khi cần giúp đỡ ( không phải bây giờ tôi cần giúp đỡ đâu nhé!) Bạn biết không từ lúc tôi tham gia đội cũng nghe về bạn nhiều nghe rằng bạn và tôi là đôi bạn thân, bạn là anh chàng khỏe mạnh, bạn và tôi rất giống nhau… dần dần tôi mới hiểu ra những điều này. Từ những việc nhỏ đến những việc lớn tôi đều thấy các bằng chứng cho những điều người ta nói là đúng. Tôi không biết diễn tả sao cho hết những gì tôi trong tôi! Từ những đạo cụ nhỏ anh bạn có thể không nhận ra sự cảm kích của tôi dành cho bạn khi thấy bạn đang chăm chú cẩn thận hoàn thiện nó, tôi luôn cảm ơn và cảm thấy có áy náy khi thấy những giọt mồ hôi lại không ngừng chảy trên khuôn mặt bạn khi ra sức giữ vững phong cho tôi diễn, nhưng vui hơn nữa khi bạn luôn đông viên tôi… có thể bạn không biết chứ những câu nói đùa, những câu than vãn có chút hóm hỉnh đã là nguồn động viên rất lớn đối với tôi, đôi khi vô tình thấy bạn đổ mồ hôi tập trung chạy phong nhưng bạn cũng không bỏ lỡ xem tôi diễn… tôi vô cũng cảm động và vui mừng vì có thể thấy được khuôn mặt của khán giả khi xem chúng tôi diễn, có thể nói một cảm giác như trên mây vậy! Cảm ơn bạn rất nhiều!
Bạn biết không tôi luôn phấn khởi và vui khi nói câu: “ Bạn cầm phong dùm mình nha?” vì khi nói xong câu này tôi luôn nhận được sự đồng ý kèm theo một chút giận hờn nhưng rất thích thú ( không biết nói sao nhưng tôi rất thích biểu cảm này của bạn nó làm tôi cảm thấy bạn luôn sẵng sàng giúp tôi…) ….
Kể sao cho hết những gì bạn đã cho tôi. Mặc dù đã từng nói câu cảm ơn nhưng sao tôi vẫn luôn muốn cảm ơn mãi. Tôi cứ luôn hi vọng rằng bạn sẽ luôn bên tôi như vậy, sẽ đồng hành cùng tôi không những trên sân khấu mà còn cả cuộc sống…
Câu cuối cùng mà tôi cũng sẽ nói với bạn là “ CẢM ƠN BẠN!”.
Tái bút
Người thầm lặng.View more latest threads same category:
- Sexy photo galleries, daily updated...
- My new hot project
- Bật mí về các bệnh thường gặp hiện nay
- Đội, tôi và chuyến công tác đầu tiên
- Những điều phải trải qua khi học quân sự
- Tuổi trẻ mà..!!
- [Cảm xúc] Nhỏ to tâm sự cùng Đội CTXH
- Chuyến tập huấn đầu tiên
- [sưu tầm] - Tôi cũng có một tuổi trẻ, nhưng...
- Chị đang cố gắng, em cũng vậy, nhé!