THƯ VIỆN ẢNH ĐỘI CÔNG TÁC XÃ HỘI
365 BÀI HÁT NGỌN LỬA TRÁI TIM
Love Telling Nhật Huyền nhắn với ĐỘI CTXH: Chúc mừng sinh nhật lần thứ 30 của Đội! <3 VR.shvn nhắn với All: Đội Công tác xã hội trường ĐH Kinh tế Tp.HCM VR.shvn nhắn với All: Đội Công tác xã hội trường ĐH Kinh tế Tp.HCM VR.shvn nhắn với ...: ... Trần Vy nhắn với anh Ninh Tiến Đạt: Boss chayooooo!!! Xuyến Nguyễn nhắn với ĐỘI CTXH: HAPPY NEW YEAR 2017 Xuyến Nguyễn nhắn với mọi người: Đời loài người này rất vội Em ơi cứ sống sao cho mình thấy vui Sống như ta chưa từng được sống Cầm bàn tay ta đi qua đêm dài is2CTXH nhắn với mọi người: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Đừng để tuổi trẻ mình trôi qua một cách nhạt nhẽo, b Xuyến Nguyễn nhắn với ...: Nếu là con chim, chiếc lá Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh Lẽ nào vay mà không trả Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình Xuyến Nguyễn nhắn với mọi người: CHÚC MỌI NGƯỜI CÓ MỘT KỲ THI TỐT ĐẸP VÀ MỘT CHUYẾN ĐI MHX THẬT Ý NGHĨA Quang Duy nhắn với mọi người: Sức trẻ Kinh tế đang đến rất gần rồi, cùng cố gắng để có một ngày Hội trại thật vui và thành công nhé! Xuyến Nguyễn nhắn với K40 - K41: chúc các bạn một kỳ nghĩ dưỡng thật vui vẻ.

+ Trả lời Chủ đề
Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Bước đầu…

  1. #1
    Họ tên
    Lê Thị Hồng Khang
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Tuổi
    30
    Bài viết
    32
    Thanks
    854
    Thanked 98 Times in 15 Posts

    Mặc định Bước đầu…

    Bước qua một mùa hè với nhiều kỉ niệm, cảm xúc, tôi thực sự muốn sống lại 21 ngày đó để được cố gắng nhiều hơn và yêu thương nhiều hơn.

    Với cô bé năm nhất, nhiều bỡ ngỡ, vô tư, ngày ngày ngồi ngóng trông nhà mùa hè xanh thì khi biết mình được làm “đp”, có chút gì khiến tôi vui lắm, thích lắm. Những hy vọng, nhiệt huyết cứ ùa về trong tôi và cũng đến ngày tôi được hòa mình vào núi đồi Tây Nguyên bao la, vào tiếng cười ríu rít của mấy đứa nhỏ và cả ánh mắt hiền hòa của người dân đất đỏ.

    Tôi còn nhớ như in cái vòng tròn thật to mà lần đầu tiên tôi quản, thấy thật sướng biết bao khi nghe tiếng hò reo ầm ĩ đòi tôi múa, đòi tôi biễu diễn thời trang, và cả sự háo hức của các bé thiếu nhi khi được chơi trò: Ta là vua, thằng cu tí... Nhưng chúng đâu biết rằng chị nó lúc đó cũng hồi hộp lắm, không biết làm gì tiếp theo nữa đây. Nhớ ngày đầu tôi đứng trên bục giảng, dạy chúng sống không ích kỉ, biết yêu thương, biết hiếu thảo với ông bà, cha mẹ, những điều mà chính cô giáo của tụi nó cũng đang học và cũng đang suy ngẫm liệu mình đã làm tốt chưa?
    Những ngày đó tôi nhớ nhà da diết, nhớ đứa em phá phách của tôi, nhớ câu la của mẹ và ánh mắt buồn của ba khi biết hè này tôi không về. Không biết việc gì đã cuốn tôi đi mà tôi không kịp dành chút thời gian báo tin cho nhà. Nhưng vừa nhận được cuộc gọi của tôi, câu đầu tiên mẹ hỏi là: “Con trên đó có khỏe không?”. Mẹ thì luôn quan tâm, lo lắng cho tôi, còn đứa con vô tâm này, thì ít suy nghĩ thế đấy. Lòng tôi như thắt lại, buồn, và thấy có lỗi nhiều lắm. Bài đầu tiên tôi học: “Hãy yêu thương gia đình” hay vậy đó.

    Mùa hè xanh cho tôi cảm giác ấm áp của gia đình, giúp tôi biết quan tâm, sẻ chia với mọi người, nhưng cũng cướp đi của tôi nhiều thứ lắm. MHX khiến tôi phải suy nghĩ, phải làm gì đó cho thiếu nhi, phải giúp đỡ bà con sao đây? phải gắn kết các thành viên trong nhà như thế nào? và đặc biệt liệu tôi có thay đổi gì sau 21 ngày không? Chưa bao giờ tôi thấy áp lực nhiều như vậy khi vào Đội. Có những lúc tôi đã nản, dường như muốn gục ngã nhưng bên tôi luôn có một ngôi nhà với 7 anh chị em. Họ luôn giúp tôi khi tôi cần, anh thì làm tất cả việc mà tôi nhờ, bạn ngồi nghe tôi chia sẻ, hát nghêu ngao cùng tôi trên con đường, chị – người đắp khăn lên trán lúc tôi ốm và vỗ vai khi tôi buồn. Nhưng chúng tôi cũng có lúc tranh cãi dữ dội lắm.
    Là một đứa em út trong nhà mà nó lại lấn lướt “đt”, giao việc ào ào cho anh chị. Nhưng anh chị ơi, nó cũng sợ lắm chớ, sợ không biết quyết định của nó là đúng hay sai, sợ vượt mặt anh chị làm mọi người buồn, sợ anh chị thất vọng về nó. Từng ngày, tôi cứ cố gắng, cứ mở lòng nhưng đâu phải ai cũng chia sẻ cùng. Tôi nhận ra rằng muốn có một ngôi nhà thực sự trong 21 ngày đó phải nhọc nhằn tìm kiếm lắm.
    “Hạnh phúc như ngọc trong đá. Không đến với ai đi qua hững hờ.
    Hạnh phúc như mật trong hoa. Không đến với ai không nhọc nhằn tìm kiếm…”

    Một chặng đường kết thúc đã cho tôi rất nhiều bài học, cảm xúc. Tôi nhớ lắm vòng tay thật chặt của ông, đôi mắt đỏ hoe của bà và cả những giọt nước mắt ngày chia tay. Tôi yêu sao tiết trời se lạnh, để mọi người cùng quấn chăn ôm nhau ngủ, yêu nồi mùi canh thơm mùi khói và yêu cả cái bếp vang tiếng cười nhà bà. Tôi ao ước mình đừng quên, đừng quên bất kì thứ gì nơi đó, từng con đường, từng cái tên... Thuận Hạnh – Một quê hương thứ hai, một nơi đong đầy kỉ niệm.


    Mây

    View more latest threads same category:


  2. The Following 6 Users Say Thank You to heo_93 For This Useful Post:

    bé hạt tiêu_MTT (18-09-2013), Cua Đại Ca (04-07-2014), Nhat Ha (17-09-2013), npnguyenk36 (18-09-2013), pethuongk37 (17-09-2013), vuadoimin173 (17-09-2013)

+ Trả lời Chủ đề

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

     

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình