Ngày anh Đội trưởng đọc tên các bạn được đi Công tác Trung Thu, tôi rất háo hức và suýt nữa thì bật ngửa vì chờ mãi không thấy tên của mình. Rồi cuối cùng cũng mỉm cười khi tên của mình ở gần cuối danh sách. Thích quá! Đã quá đi mất! Được đi công tác rồi! Tôi vui như mở cờ trong bụng. Nhưng xung quanh những giọt nước mắt đã rơi khi không nghe thấy tên của mình vang lên. Những cái ôm, những lời động viên dành cho người ở lại, không khí thật ấm áp. Tôi lại động viên chính mình để làm một công tác thật hoàn hảo. Và cũng rất đặc biệt nữa vì nó là một công tác có lẽ khiến tôi phải quyết định một điều mà tôi không hề muốn….
Dạo quanh Facebook, diễn đàn CTXH bắt gặp nhiều tâm sự suy nghĩ, những lời chúc dành cho chuyến Công tác này, những lời thật nhất và tâm trạng nhất. Tôi lại thoáng buồn… Một nỗi buồn man mác… Buồn vì tinh thần và sức khỏe mình không thể tốt nhất ngay lúc này – trước chuyến công tác! Vẫn cười… Vẫn tập luyện… Và khi nỗi đau xuất hiện tôi lại quay mặt đi, tìm lấy một góc quẳng nỗi đau vào đó… Tuy có giấu đến mấy thì vẫn có anh chị hoặc bé nào bắt gặp – Tôi chỉ cười khẩy rồi lơ đi chỗ khác! Và chắc ít người hiểu tôi đang gặp rắc rối gì, hoặc là nghĩ tôi đang tự kỉ một mình. Cho đến ngày chạy chương trình, cái sức chịu đựng của tôi không thể giúp tôi vượt qua sự đau đớn đó… Cắn răng chịu đựng để xong chương trình… Nhưng không thể làm xuống chí khí mọi người tôi vẫn cố gắng tiếp tục chuẩn bị và đi công tác… Mặc dù biết sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến sức khỏe, tôi vẫn muốn đánh cược 1 lần, được tận hưởng 1 chuyến công tác trọn vẹn.!!!
Giấu gia đình, tôi cùng những người đồng đội lên xe lăn bánh đi về Bình Phước. Tưng bừng xuống địa điểm công tác, bắt tay vào làm việc, tôi vui vẻ hơn hẳn, đúng là cùng làm việc với những người đồng đội mới thấy thật tuyệt vời. Chuẩn bị tất tần tận những thứ cần thiết cho chương trình buổi chiều. Cái cảm giác đau đớn dường như biến mất khỏi tôi, càng làm tôi càng sung sức. Cảm giác như những ngày mới bắt đầu vào Đội cùng chuẩn bị cho Nối vòng tay lớn… Tung tăng như một đứa trẻ mới biết đi thích khám phá Tôi không muốn nghỉ ngơi một chút nào cả, vì khi dừng lại dù chỉ một giây thì tôi sẽ không thể tiếp tục công việc được nữa… Mọi chuyện cứ tốt đẹp cho tới khi chương trình văn nghệ bắt đầu… Cơn đau quay trở lại và hơn bao giờ hết… Tôi muốn gục xuống ngay lúc đó, nhưng ý chí không cho phép bắt tôi phải đứng dậy để tiếp tục hoàn thành hy vọng của mình… Nước mắt dường như đã chảy làm nhạt nhòa những thứ xung quanh mình, tôi tiếp tục trong niềm tin vào bản thân… Tin rằng không gì có thể phá hoại chuyến công tác đáng nhớ này… Và nó cũng thành công như ước nguyện – nhận được rất nhiều lời động viên và nụ cười từ các anh chị và các bạn… Tôi vui lắm…
Xong rồi…
Tôi nói với chị như thế… Công tác đã kết thúc trong tôi… Không phải là mãi mãi… Nhưng không thể nói trước được thời gian… Hai hàng nước mắt chảy xuống khi ngồi cạnh chị, không thể kìm nén được nữa… Tôi cứ khóc mãi… Giọt nước mắt hạnh phúc vì đã được tận hưởng một công tác trọn vẹn… Giọt nước mắt vì có lẽ đây là công tác cuối cùng tôi có thể tham gia… Tôi chưa muốn rời bỏ ngay lúc này… Mọi thứ chỉ mới bắt đầu và tôi chưa làm được gì cho mọi người cả… Nhưng…
Tôi không thể tiếp tục với sức khỏe k đảm bảo thế này… Tôi sẽ cố gắng chữa trị… Hy vọng là nó sẽ khỏi, sẽ biến mất trong cuộc đời tôi để tôi có thể tiếp tục làm cùng mọi người chứ!
Ngọn lửa trong tôi vừa bừng cháy và đang cháy rất mãnh liệt… Không thể để nó vụt tắt một cách phũ phàng thế này được…
Tôi hứa tôi sẽ không rời bỏ Đội, tôi vẫn cùng Đội sinh hoạt bình thường, tuy không giúp đỡ về phần sức nhưng có lẽ về tinh thần cũng được chứ nhỉ!!!
Và khi nào sức khỏe sẵn sàng rồi thì tôi lại lăn xả hết mình :X Hứa đấy!
Chúc mừng những người Đội viên chính thức mới... Hãy tiếp lửa cho mọi người nào... Trong tương lại không xa tôi sẽ đuổi kịp đấy
Dù thời gian không quay trở lại…
Dù ta đã kiệt sức trên đường đời chông gai,
Nhưng ta biết ta vẫn còn đây
Những người đồng đội tuyệt vời nhất!
View more latest threads same category:
- Sexy photo galleries, daily updated...
- My new hot project
- Bật mí về các bệnh thường gặp hiện nay
- Đội, tôi và chuyến công tác đầu tiên
- Những điều phải trải qua khi học quân sự
- Tuổi trẻ mà..!!
- [Cảm xúc] Nhỏ to tâm sự cùng Đội CTXH
- Chuyến tập huấn đầu tiên
- [sưu tầm] - Tôi cũng có một tuổi trẻ, nhưng...
- Chị đang cố gắng, em cũng vậy, nhé!