VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG TÔI
Đỗ Nhuận
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi. Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời. Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả. Vút phi lao gió thổi trên bờ. Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi. Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời.
Việt Nam đất nước quê hương chúng tôi. Có rừng dừa xanh xa tít chân trời. Người thiếu nữ dạt dào tình trẻ. Dáng xinh tươi đang tuổi yêu đời. Lòng trai tráng rộng lớn như biển khơi. Với cánh tay dựng lên đất trời.
Mùa Xuân đã tới quê hương chúng tôi. Mía ngọt chè xanh bông trắng lưng đồi. Đồng xanh lúa rập rờn biển cả. Tiếng ai ru con ngủ ru hời. Đồng xanh lúa thẳng cánh bay cò bay. Đưa nước về làng quê sáng rồi.
Việt Nam yêu dấu thanh thanh lũy tre. Suối đổ về sông qua những nương chè. Dòng sông cuốn dồn về biển cả. Lứa thanh niên vui thỏa cuộc đời. Mùa Xuân tới nguồn sống dâng sục sôi. Đất nước tôi Việt Nam sáng ngời.

CHỈ CÒN NHỮNG MÙA NHỚ

Minh Min

Góc phố này nơi mình quen nhau. Có những chiều mưa rơi ướt vai. Có những lần mình hẹn ngày mai. Hẹn yêu mãi hẹn chung lối đi. Có một lần anh chẳng qua nữa. Cứ thế xa xa mãi nơi em. Để những mùa nhuộm màu thương nhớ. Phố xa xôi đã vãng người qua.
Còn lại anh còn bao yêu thương. Nơi góc phố bóng em xa mờ. Và con tim anh dành nơi ai. Là bờ vai là màu tóc rối. Mùa thu sang hàng cây xao xác. Lá rơi đầy đã qua ngày xanh. Ngược thời gian ngược về quá khứ. Có trái tim đã hóa vụn vỡ.
Chắc bây giờ nơi này yên ấm. Nếu như anh không nói cách xa. Để những mùa nhuộm màu thương nhớ. Phố xa xôi đã vãng người qua.

RẠNG RỠ VIỆT NAM

Quang Vinh

Những con đường vinh quang, ngời sáng trong ta hy vọng. B¬ước thăng trầm thời gian, cùng viết nên trang sử mới. Nước non này ngàn năm, hùng thiêng tiếp bước cha ông. Trên con đường đi tới, sáng soi với bao niềm tin.
Đây oai hùng Thăng Long, hồn nước linh thiêng bao đời. Đây con Rồng cháu Tiên, một cõi non sông Việt Nam. Thênh thang ngàn mùa xuân, cờ bay trong nắng Ba Đình. Theo chân người đi tới, con đường tương lai sáng ngời.
ĐK: Đây Việt Nam mến yêu, rạng ngời ánh bình minh. B¬ước qua ngàn gian khó, bao ghềnh thác, đem lại hạnh phúc cho muôn nhà. Con đường ta đã đi, rực rỡ ngàn hoa. Viết nên trang sử vàng chói, để ngàn đời tiếng ca mãi rạng rỡ Việt Nam.

CHỢT NHƯ GIẤC MƠ

Huy Trực

Đường phố xung quanh tấp nập, người người xe xe cộ cộ. Một lối quanh co đi về nhà ngập đôi gót chân. Chiều xuống không gian như chật hẹp, nhìn ra ô cửa nhỏ. Thèm giống đôi chim đang bay lượn chìm trong giấc mơ.
Mơ về cánh đồng có những đóa hoa vàng. Mơ ngày nắng hồng mặt trời buông tia sáng. Mơ về góc làng nghe tiếng ai quét lá đa. Mơ làm chú cuội chạy lon ton với trăng.
Có khi tôi nằm mơ, ôi giấc mơ lạ. Có khi tôi chợt khóc, chợt vui như trẻ thơ. Có khi tôi thầm hát, bài hát chẳng quen thuộc. Và có khi tôi chợt nghe, hơi ấm tay mẹ thuở nằm nôi.
Đường phố xung quanh tấp nập, người người xe xe cộ cộ. Và những giấc mơ cứ hiện về chợt nghe ấu thơ. Đường phố xung quanh tấp nập, người người xe xe cộ cộ. Và những giấc mơ cứ hiện về chợt nghe ấu thơ. Chợt nghe ấu thơ!

CHỊ TÔI

Trần Tiến

Nhà tôi trên bến sông có chiếc cầu nhỏ cong cong. Hàng cau dưới nắng trong lá trầu không. Chị tôi trông dễ thương bán rau chợ cầu Ðông í a. Chị tôi chưa có chồng.
Thời con gái lưng ong có bao người thầm mong theo. Mẹ giục con gái yêu lấy chồng đi. Chị thương hai đứa em thương mẹ già con đau í a. Chị chưa muốn lấy chồng.
Rồi mẹ tôi khuất xa, chúng tôi không còn thơ ngây. Chị lại lo các em chuyện chồng con. Ngày chia tay bến sông thấy chị buồn mà thương í a. Chị vẫn chưa có chồng.
Rồi một đêm sáng trong có một người đàn ông qua. Họ về xây chiếc cầu nối bờ sông. Gặp chị tôi dễ thương mới xin lời cầu hôn í a. Chị cũng muốn lấy chồng.
Cầu xây xong đã lâu không thấy người về đưa dâu. Để chị tôi ngóng chờ mắt lệ nhòa. Hàng cau đau trái cau bao lá trầu buồn rơi theo. Chị vẫn chưa có chồng.
Nhiều năm xa cách xa tôi trở về làng quê thăm. Nhìn hàng cau xác xơ lá trầu khô. Mộ chị tôi bé xinh đứng bên cầu lẻ loi í á. Mộ người chưa có chồng.

TÔI THẤY HOA VÀNG TRÊN CỎ XANH

Châu Đăng Khoa

Tôi thấy lặng lẽ vương sau hè. Tôi thấy ngày ấy tìm đến đây. Tôi thấy thanh thản như mây trời. Dần dần cứ xa rời tôi. Tôi thấy hạnh phúc bên kia đồi. Gọi những bình yên nào ghé chơi. Cần lắm gần lắm xa vời vợi. Tuổi thanh xuân cũng như mây trời.
Lối về quanh co chẳng níu bước chân tôi về. Có còn hôm qua ở đó. Hết ngày âu lo rồi mong mãi hôm nay về. Thấy hoa vàng ở trên cỏ xanh. Thấy yên bình giấc mơ trong lành.

View more latest threads same category: