HÁT VỀ ANH

Thế Hiển

Một ba lô cây súng trên vai. Người chiến sĩ quen với gian lao. Ngày dài đêm thâu vẫn có những người lính trẻ. Nặng tình quê hương canh giữ nơi miền đất mẹ. Rừng âm u, mây núi mênh mông. Ngày nắng cháy, đêm giá lạnh đầy. Rừng mờ sương khuya bóng tối quân thù trước mặt. Nặng tình non sông anh dâng trọn tuổi đời thanh xuân.
ÐK: Cho em thơ ngủ ngon và vui bước sớm hôm đến trường. Cho yên vui mùa xuân đôi lứa còn hẹn hò ước mơ. Ðã có những hy sinh khó nói hết bằng lời
nên đọng lại trong tôi những nghĩ suy.
Cho tôi ca bài ca về người chiến sĩ nơi tuyến đầu. Nơi biên cường rừng sâu anh âm thầm chịu đựng gió sương. Dẫu có những gian lao, dẫu có những nhọc nhằn. Mang trong trái tim anh trọn niềm tin.
Xin hát mãi về anh người chiến sĩ biên cương.
Xin hát mãi về anh người chiến sĩ biên cương.

CÔ GÁI SÀI GÒN TẢI ĐẠN

Lư Nhất Vũ

Chim kêu, chim kêu ven rừng suối gọi. Ta lên rừng nặng trĩu hai vai. Hoa mai vàng chen lá ngụy trang. Sương đêm, sương đêm ướt đầm nón vải ta xuyên rừng theo giải phóng quân. Từ ngày đô thị vùng lên, chị em mình đi tải đạn để các anh đi diệt thù.
Quả pháo ơi trên đường đi xa có mỏi. Suốt đêm ngày có đói hay chăng. Đường dài sức nặng càng tăng cùng ta mang nặng tình chiến đấu khó khăn chẳng rời. Chị em ơi! Mỗi trái đạn đây mang tấm lòng ta cùng các anh góp lửa diệt thù. Dù bom rơi, dù bao bốt đồn mong các anh yên lòng, từng trái pháo tới tay anh..
Hôm qua, hôm qua chưa hề vác nặng em chưa từng lội suối qua bưng, em chưa từng dãi nắng dầm mưa. Hôm nay, hôm nay em là chiến sĩ vai dạn dày vững vàng bước chân. Lòng người đang độ mùa xuân trào dâng niềm vui đánh Mỹ, dẫu hiểm nguy em không nề.
Quả pháo ơi sao mà yêu như đứa trẻ, suốt đêm ngày ta bế trên vai. Đường về đô thị còn xa, ngày nay đi diệt thù cứu nước có ta có mình. Chị em ta! cô gái thành đô đem lứa tuổi xuân cùng hiến dâng quyết giải phóng quê mình. Chị em ơi! Niềm tin thắng lợi thôi thúc ta lên đường. Kìa hỏa tuyến đang chờ ta.
Sài Gòn đó! đang chờ ta tải đạn về.

QUÊ HƯƠNG
Thơ: Đỗ Trung Quân
Nhạc: Giáp Văn Thạch

Quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày. Quê hương là đường đi học, con về rợp bướm vàng bay. Quê hương là con diều biếc, tuổi thơ con thả trên đồng. Quê hương là con đò nhỏ, êm đềm khua nước ven sông.
ĐK: Quê hương là cầu tre nhỏ, mẹ về nón lá nghiêng che. Quê hương là đêm trăng tỏ, hoa cau rụng trắng ngoài thềm. Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi. Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người.

TÓC EM ĐUÔI GÀ
Thế Hiển

Này cô bé có mái tóc đuôi gà đạp xe trên phố, phố đông người qua. Chờ anh với, nếu có lỡ ai cười thì anh sẽ nói tình cờ sánh đôi. Này cô bé có mái tóc đuôi gà. Ðạp xe nhanh quá khiến anh hụt hơi. Chờ anh với, sắp tới ngã tư rồi thì xin em hãy chầm chậm mà thôi.
ĐK: Tóc đuôi gà trong gió bay nhẹ ngây ngất lòng anh. Nắng xuân hồng môi thắm em cười chúm chím thật xinh. Ước chi làm cơn gió hay là tia nắng dạo quanh phố vui (a há). Chớ vội vàng em hãy coi chừng kẻo không kịp thắng. Giữa con đường thành phố đông người đừng nên chạy nhanh. Ðể anh được nhìn ngắm em cười trong nắng. Tóc em đuôi gà!
Này cô bé có mái tóc đuôi gà, chiều nay trên phố đón em về qua. Tà áo trắng vẫn trắng mãi trong anh. Nụ cười ai đó mà lòng vấn vương. Này cô bé, bé có biết chăng là vòng xe lăn bánh khiến anh ngẩn ngơ. Nào ai biết có những nỗi mong chờ. Vì anh yêu mãi tóc em đuôi gà!

HÀNH KHÚC SINH VIÊN

Trần Xuân Tiến

Rộn ràng tiếng hát nhịp bước thanh niên đi lên. Sinh viên Việt Nam dưới cờ Tổ quốc vinh quang. Tràn đầy niềm tin yêu, băng qua những chặng đường gian khó, trái tim trui rèn trong lửa đỏ, truyền thống quê hương.
Sinh viên Việt Nam cùng hát vang lên hùng ca tuổi trẻ Việt Nam.
Sinh viên Việt Nam truyền thống năm xưa viết tiếp những trang sử hồng.
Sinh viên Việt Nam tự hào dòng máu Hương Giang, Hồng Hà, Cửu Long.
Sinh viên Việt Nam tô thắm màu cờ huy hoàng Tổ quốc yêu thương.



View more latest threads same category: