MẸ YÊU
Phương Uyên
Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc. Mẹ ru con yêu thương con tha thiết. Mong cho con luôn luôn ngoan hiền giấc no say. Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu. Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời. Mẹ đã bên con. Mẹ đã cho con lớn lên.
Luôn bên con khuyên răn con nên người. Mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống. Mong cho con luôn luôn yêu đời sống vui tươi. Tình thương cho con bao la biết mấy. Những đêm ôm con trong tay khóc ướt vai con. Mẹ có biết con yêu mẹ nhiều. Dù câm nín nhưng con thật lòng muốn nói.
Ánh sao đêm cho con sáng soi là mẹ yêu. Khúc hát ru con trong giấc mơ là mẹ yêu. Mẹ là cánh chim cho con bay thật xa. Mẹ sưởi ấm cho tâm hồn con mẹ yêu. Dắt con đi qua bao nỗi đau là mẹ yêu. Tiếng con yêu gọi tên suốt đời là mẹ yêu. Mẹ đừng mãi ra đi cho con mồ côi ôi mẹ yêu
DUYÊN DÁNG ÁO HOA
Minh Châu
Dáng vóc em ngọc ngà, thêm tha thướt chiếc áo dài hoa, vương gót sen đôi tà, thẹn thùng duyên nhung gấm lụa là. E ấp trên môi hồng, nụ cười duyên quá duyên là duyên, thanh tao tiếng chim khuyên, là lời êm tiếng nhung dịu hiền.
ĐK: Mộng mơ như ngàn lời thơ, quê hương là dáng hình em, bay bay áo dài trong gió thướt tha trong nắng màu hoa. Trường đã tan áo mơ đi về, áo xôn xao với hội hè, mai này nâng bước áo hồng gần xa, thướt tha áo hoa.
Giữa phố nơi đông người, em như muôn cánh hoa đẹp tươi, khoe sắc hương cho đời, và điểm tô cuộc sống bao người. E ấp trên môi hồng, nụ cười duyên quá duyên là duyên, thanh tao tiếng chim khuyên, là lời êm tiếng nhung dịu hiền.
EM Ở NÔNG TRƯỜNG EM RA BIÊN GIỚI
Trịnh Công Sơn
Trên nông trường không xa lắm. Có đôi chân đi không ngại ngần. Em bây giờ, quen mưa nắng. Tóc trên vai vấn vương bụi hồng.( Là là la lá la là là la…)
Từng vai áo phai sẽ xanh thêm đời. Bàn tay làm nên những mùa vui. Từ trên đất này, những con người mới. Mọc lên, tựa tia nắng giữa chân trời. ( Là là là là la…)
Qua bao mùa em bỗng lớn. Đất cho em trái tim nồng nàn. Yêu con người nên lo lắng. Muốn nghiêng vai gánh thêm nhọc nhằn. (Là là la…)
Xa nông trường ra biên giới. Có đôi khi đi không trở lại. Nhưng trong lòng nghe tiếng nói. Những gian nan sẽ đo lòng người.
Từ biên giới xa, chốn em sương mù. Rừng sâu những lối mòn qua. Từng khi nắng mưa, lán đêm nằm nhớ. Màu đất trời quen quá chốn quê nhà. ( Là là là là…)
Khi qua rừng, khi qua suối. Thấy vui theo bước chân đồng đội. Trong những ngày gian nguy ấy, biết bao nhiêu những câu chuyện đời.
CON GÁI
Ngọc Lễ
Con gái nói có là không. Con gái nói không là có. Con gái nói một là hai. Con gái nói hai là một.(Na na na…) Con gái nói ghét là thương. Con gái nói thương là ghét đó. Con gái nói giận là giận yêu. Con gái còn yêu là còn giận. Đừng nghe những gì con gái nói. Đừng nghe những gì con gái nói.
Con gái nói nhớ là quên. Con gái nói quên là nhớ. Con gái nói buồn là vui. Con gái nói vui là buồn.( Na na na…) Con gái nói không biết ghen. Là ghen như điên đấy nhé. Con gái nói không biết yêu. Là yêu đến quên đường về. Đừng nghe những gì con gái nói. Đừng nghe những gì con gái nói.
Hãy nhìn vào đôi mắt em đây. Hãy nhìn vào tận trái tim này. Hãy nhìn vào đôi mắt thơ ngây. Anh sẽ hiểu được trái tim em.
Trời có lúc nắng lúc mưa. Trời có lúc mưa lúc nắng. Con gái có lúc hiền như nai.Con gái có khi như bà chằng.( Na na na…) Trời vẫn cứ nắng cứ mưa. Con gái lúc mưa lúc nắng. Con gái thế đấy bạn ơi. Mà sao con trai nhớ thương từng ngày. Đừng nghe những gì con gái nói. Đừng nghe những gì con gái nói.
Hãy nhìn vào đôi mắt em đây. Hãy nhìn vào tận trái tim này. Hãy nhìn vào đôi mắt thơ ngây. Anh sẽ hiểu được trái tim em. Đừng nghe những gì con gái nói.
MỘT THOÁNG QUÊ HƯƠNG
Từ Huy
Tà áo em, bay bay bay bay trong gió nhẹ nhàng. Tà áo em, bay bay bay bay trên phố dịu dàng. Áo bay trên đường như mây xuống phố, áo tung sân trường tựa cánh chim câu. Đẹp biết bao, quê hương cho ta chiếc áo nhiệm màu. Dù ở đâu, Paris, Luân Đôn hay ở những miền xa. Thoáng thấy áo dài bay trên đường phố, sẽ thấy tâm hồn quê hương ở đó em ơi!
Tung bay tà áo tung bay, xôn xao một trời nắng đỏ. Tung bay tà áo tung bay, áng mây chắn đầu ngọn gió. Tung bay tà áo tung bay, tím biếc những chiều hoàng hôn. Tung bay tà áo tung bay xanh xanh đồng cỏ quê hương. Ta nghe từng bước chân em, xôn xao đường về phố nhỏ. Tung bay tà áo thân quen, cánh chim vẫy chào ngọn gió. Ta nghe từ trái tim em tiếng hát ngập tràn yêu thương. Mai đây dù có đi xa trong tim là cả quê hương.
EM ĐI QUA CẦU CÂY
Lê Văn Lộc
Có chiếc cầu cây bắc ngang qua suối cao thật cao không tay vịn em đi qua chiếc cầu rung rinh dòng nước lung linh soi bóng em đi. Cầu tre lắc lẻo chân em vững vàng Dòng nước trôi nhanh em vui mắt nhìn. Có ai nào ngờ em qua cầu hay chính em là người Thanh niên xung phong.
Những tháng ngày qua sống trong gian khổ đi đào kinh em không ngại trong mưa tuôn dưới màn sương đêm dù nắng chang chang em vẫn hiên ngang Từ tronggian khó nay em trưởng thành Nào xá hiểm nguy em ra chiến trường hiến dângcuộc đời em cho Tổ quốc áo xanh bạc màu Thanh niên xung phong.
View more latest threads same category: