Không biết có phải vì ly cà phê lúc chiều tối mà giờ nì không buồn ngủ... Ôm ấp cái suy nghĩ muốn chia sẻ cho mọi người một câu chuyện mấy hôm nay, tính gửi cho BBT nhưng lại thích đưa lên diễn đàn hơn ... Cũng một phần vì muốn mọi người "động não" một tí . Chà, để biết vì sao cần phải động não, mọi người dành chút thời gian đọc qua câu chuyện mình chia sẻ sau đây nhá!!!
Câu chuyện xoay quanh 1 chiếc bánh kem nhỏ và hai anh em bán vé số
Chuyện kể về hai anh em nhỏ tuổi, không cha không mẹ, hằng ngày phải đi bán vé số để có được cái ăn qua ngày. Không cha, không mẹ, không được đến trường học chữ nhưng hai anh em luôn thương yêu, đùm bọc, nhường nhịn nhau cả khi đói hay khi no. Có một ngày, dù đã đi hết mọi con đường, hàng quán, cái nắng, khói bụi làm đôi chân thêm rã rời thế nhưng xấp vé số trên tay hai anh em vẫn còn nguyên đầy...Buồn bã hai anh em tìm đến bên một vệ đường nghỉ chân. Bỗng, có một thằng bé được mẹ chở chạy ngang qua. Thằng bé lỡ tay đánh rơi hộp bánh kem vừa được mua xuống đường. Khi đó, mẹ thằng bé định dừng xe nhặt lại chiếc bánh nhưng cậu ta có vẻ khó chịu, thế là hộp bánh vẫn nằm lăn lóc dưới đường... Đợi hai mẹ con đi khuất, hai anh em chạy lại nhặt hộp bánh và mở ra xem... Bên trong là một chiếc bánh kem nhỏ, vì bị rơi xuống đường nên trông méo mó và không còn đẹp lắm. Thế nhưng mùi thơm thoang thoảng của chiếc bánh màu vàng chanh, lớp bông kem đủ màu sắc, những đường sôcôla chạy trên mặt bánh...chừng đó thôi cũng đủ làm hai anh em reo lên vui sướng... Người anh từ từ lấy chiếc bánh ra, hai anh em nôn nao, phấn khởi nhìn chiếc bánh trên tay người anh.
" Em ăn trước đi"
"Thôi, anh ăn trước đi"
"Thì em ăn trước đi rồi anh ăn"
"Anh lớn hơn nên anh ăn trước đi"
Cứ thế hai anh em nhường qua nhường lại phần ăn trước chiếc bánh cho nhau, vô tình, người em hất tay quá mạnh làm chiếc bánh trên tay người anh văng xuống đường rồi bị một chiếc xe tải cán qua. Hai anh em đứng ngẩn ngơ nhìn chiếc bánh bẹp gí dưới đường... Người anh vừa giận vừa tiếc chiếc bánh nên quay sang nạt em:
" Đã bảo mày ăn trước đi mà không nghe, giờ thì khỏi ăn luôn cho biết "...Đứa em không trả lời anh, vẫn nhìn theo chiếc bánh, trong một lúc, nó dùng tay quẹt hai hàng nước mắt đang chực rơi xuống, nhưng không cầm được... Tiếng nó nấc to dần...to dần...
"Thôi, em đừng khóc nữa. Anh xin lỗi. Không sao đâu...đây này..." Vừa nói người anh xòe bàn tay về phía người em, " Cho em ba ngón, anh hai ngón được chưa?"
Đố mọi người, vì sao người anh lại hành động như vậy? Tại sao người em được ba ngón còn người anh thì được hai ngón?
10 suất đi ăn chè sẽ thuộc về ai trả lời đúng và nhanh nhất. Trường hợp không có câu trả lời đúng nhưng nhà tài trợ thấy được sự sáng tạo, ý nghĩa và được nhiều người Thanks nhất cũng được nhận giải. Ưu tiên K37 nhé!!!View more latest threads same category:
- Sexy photo galleries, daily updated...
- My new hot project
- Bật mí về các bệnh thường gặp hiện nay
- Đội, tôi và chuyến công tác đầu tiên
- Những điều phải trải qua khi học quân sự
- Tuổi trẻ mà..!!
- [Cảm xúc] Nhỏ to tâm sự cùng Đội CTXH
- Chuyến tập huấn đầu tiên
- [sưu tầm] - Tôi cũng có một tuổi trẻ, nhưng...
- Chị đang cố gắng, em cũng vậy, nhé!