ĐỒNG ĐỘI
Hoàng Hiệp
Chúng tôi ngồi kề vai bên nhau. Trăng treo trên đầu súng. Ánh lửa hồng bừng soi đêm sâu. Làn khói che sương mờ. Bạn tôi đang mơ, nơi làng quê yêu dấu, có con kênh đào lúa xanh hai mùa mát cánh đồng. Còn tôi đang mơ, mơ người tôi yêu dấu, cách xa muôn dặm mà lòng không xa.
Chúng tôi nằm đầu gối trên tay, nghe chim kêu ngoài bãi. Mắt đưa nhìn trời sao lung linh, chuyện mãi quên đêm dài. Bạn tôi cho hay, sau này xong chiến đấu sẽ đi nông trường sớm hôm trên đồng lái máy cày. Còn tôi mong sao, bao ngày tôi đang sống sẽ không bao giờ mờ nhạt mai sau.
Giữa khu rừng ngàn năm âm u, nơi biên cương chùa tháp. Chúng tôi thường đổi trao suy tư, cùng thắp ngọn lửa hồng. Cùng chia cho nhau, bao hiểm nguy gian khó, giữa cơn mưa rừng, những khi lưng tựa vách chiến hào. Nhiều khi vui sao, đang hành quân chiến đấu, lá thư quê nhà chuyền tay cho nhau.
HÁT TRÊN NÔNG TRƯỜNG XANH
Thế Hiển
Nông trường cao nguyên, lòng tôi bao mến yêu. Gió về thênh thang, rừng lao xao lá xanh. Mây mờ sương trắng nhẹ buông xuống ngang trời. Lưng đồi mái ấm tỏa làn khói lam chiều.
ĐK: Chồi non xanh ngát vươn nhanh khắp trên nông trường. Đường mòn dốc cao bao dấu chân người đi qua. Mồ hôi rơi xuống hòa mưa nắng ươm xanh khát vọng. Sương gió đêm rừng đồng đội vui đốt ngọn lửa hồng.
Tháng ngày gian lao hằn lên những vết chai. Sẽ còn nhớ mãi từng buồn vui khó phai. Những người thanh niên (Thanh niên, thanh niên xung phong) về đây với nông trường (Thanh niên, Thanh niên xung phong). Áo bạc sương gió mà đời xanh khát vọng. Áo bạc sương gió, mà tình yêu vẫn không nhạt phai.
NHƯ KHÚC TÌNH CA
Nguyễn Ngọc Thiện
Tôi vẫn thấy em như ngày nào. Dù nắng nông trường làm chiếc áo bạc màu. Đôi mắt sáng long lanh nụ cười. Dù những nhọc nhằn còn in dấu trên vai.
Gió ơi nhờ gió mang theo. Những yêu thương nồng cháy trong tôi. Đến em và ướp hương hoa. Để cho tôi nghe một thoáng bối rối.
Như cánh én tôi đi tìm xuân, tìm đến nông trường đầy nắng gió bụi mờ. Tôi sẽ hóa cơn mưa đầu mùa, để thấy em về bên lá non xanh
View more latest threads same category: