Thấy e ngồi cúi chống tay cúi mặt xuống đất “cô ơi dẫn e ra ngoài chơi được không”- “bé không biết gì đâu, con muốn thì cứ bế e ra ngoài chơi đi” tôi tiến đến bên e, em đang đung đưa người! tôi bế em lên ‘mắt bé không được hình thành nó chì là 1 lớp da che kin vùng xương khóe mắt’ cô y ta nói ‘e nó bị mù lẫn điếc luôn đó!’ nhìn e mà nước mắt của tôi cứ tuôn ra, bối rối tôi biết phải làm sao đây liệu e có biết được chúng tôi đang dến chơi với e không ‘tôi ôm chặt em vào lòng chỉ mong e cảm nhận được hơi ấm từ người tôi. bế em ra ngoài xem văn nghệ, e ngôi yên trong lòng tôi 1 hồi rồi e khươ người như không muôn ai đụng vào mình nửa tôi cố ôm thật chặt em,tron đầu tôi chợt xuất hiện 1 suy nghĩ ‘chương trinh văn nghê liệu có còn ý nghĩa gì khi e không thể nhìn thấy, không nhìn thấy chứ……..’ ngôi được 1 lúc rôi em quẫy người, không thể giữ e được chỉ sơ làm em đau, em ra khỏi ngươi tôi ngôi lai tư thế như lúc tôi bế em lên tay, xoa lưng cho e thiết nghĩ e sẽ cảm thấy dễ chịu nhưng em đẩy tay tôi ra, e cứ giữ mãi tư thế đó tôi bế em vao lại phòng, vừa đặt e xuống e liền nằm choài lên chân tôi ‘nhìn e ma tôi chợt nở 1 nụ cười có lẽ vì e đã kê đầu lên chân tôi cảm giác ấy có giông như cảm giác của người mẹ khi nhin thấy con minh ngủ ko nghỉ????” e ngáp liên tục cứ tương rồi sẽ ngủ nhưng bất chợt e quay người ngồi dậy e ko chiu tôi nửa, e ngôi đó lấy tay đập mạnh liên tục vào đôi mắt của mình “e ghét đôi mắt của e, tại sao nó lại ko cho em được nhìn thấy chứ????” .Rồi e lai quay về tư thế ban đầu lần này người em dật rất mạnh em rên rỉ, tôi ghé tai sát vào e “trả lại đây, trả lại đây, trả lại đây………………….” câu nói đó là e nói hay do tôi nghe nhầm chứ…….. ông trời đã cướp đi của e 2 giác quan quan trọng nhất, và cướp luôn cái quyền được nói của em. trên đời thật nhiều bất công, có ai đó cho rằng mình thật bất hạnh vì 1 lý do j đó thị bạn hãy nhìn đi xung quanh bạn còn có những người thiệt thòi như thế đó, hãy tự đứng lên băng chính nghị lực của mình đưng bao giờ đổ lỗi cho hoàn cảnh……………… bây giờ tôi mới thấm thía cấu nói “cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy; tôi lại có thêm 1 ngày để yêu thương” .
cảm ơn e vì e đã ờ đó, đã sống để cho những người nhu nhược,những ngươi không biết quý trọng những j mình đã có biết rằng họ thật ngu xuẩn!!!!View more latest threads same category:
- Link đăng ký tham gia Mái ấm tháng 10/2019
- Link đăng ký tham gia mái ấm tháng 08/2019
- Danh sách nhân sự tham gia Lớp học tình...
- Link đăng kí tham gia chuyến thăm Lớp...
- Danh sách nhân sự tham gia mái ấm tháng...
- Link đăng ký tham gia mái ấm tháng 03/2019
- [Ấm áp mùa đông - Cây thông mơ ước...
- [Ấm áp mùa đông - Cây thông mơ ước...
- [Ấm áp mùa đông - Cây thông mơ ước...
- [Ấm áp mùa đông - Cây thông mơ ước...